AloViet!
TRUYỆN MA CÓ THẬT
Về chuyện của bà tôi : hồi đó dang la thời kỳ chiến tranh bà tôi chỉ mới hơn 10 tuổi à ,bà tôi đã cùng mọi người tham gia chống giặc . Khi đó ở chỗ tôi chưa có trương học này mà đó là một nghĩa địa để chôn nhưng người đã chết. Bà tôi và bạn của bà đã cùng nhau ngôi ở đó và bà tôi đã thấy 1 cái gì đó ở sau lưng . Giật mình bạn của bà tôi sợ hãi vì đó là 1 con ma nhưng bà tôi vẫn ngồi yên bà và bà nói mình đâu có đọng chạm gì đến no đâu mà sợ. Và bà tôi đã ngủ ở đó bên cạnh 1 con ma trên 1 nơi ma toan xác chết ,và bà chẳng sợ hãi gì hết .
Chuyện của bố tôi:
bà tôi đã sinh ra ba người con trong đó ba tôi là em út . Và bố tôi đã gặp ma 2 lần
Lần thứ nhất là khi đi chung với một nhóm bạn có cả 2 bac của tôi và cả nhóm đã nhìn thấy một người mắc quần áo tráng tóc dài ngồi trên cây me ( cây me đã có từ trược khi ba tôi sinh đc 49-50 nam gi do). Và mấy nguoi quá sợ nên đã chạy mất còn lại 6 ngừoi có bố và 2 bác của tôi đã cungdf nhau nhặt đá đáp nhưng người đó vẫn ngồi yên không hề việc gì . Và 6 người cũng bỏ đi.
Lần 2 :
Ở xóm tôi có một cụ bà đã tôn 5.000 VN để xây một ngôi nhà ( hồi đó còn chiếntranh toan dùng tien 5xu 1 cham 2 cham...) nhưng khi đã xây sắp xong chỉ còn vài ngay nữa thôi thì cụ lại qua đời. Khi bố tôi đén dự tang tầm tối khi bố tôi mới ra ngoài vừon thi thấy cụ bà đó ngồi ở cây ổi cuối vườn . Tôi nghĩ chắc vì vừa có đủ tiền xây căn nhà nhưng chưa đuẹoc ở ngày nào nên cụ đã quay lại.
Con 1 câu chuyện nữa là hai thằng bạn cua tôi đèu đã gặp cùng một con ma .
khi tôi học lớp 9 thì đã từng nghe C bạn tôi kể rằng nó hay gặp ma khi đi qua cây phựong mà ở đó ko có đèn ít người qua lai .Trong 1 lần đi xêm phim bên nhà hàng xóm về muộn 11H C đã nhìn thấy 1 người ngồi dưới gốc cây phượng đọc báo và khi C chạy qua thi thấy người đó ngồi yên và C đã tiến lại gần và đó là một người mặc quần áo trăng tóc dài cầm một tờ báo che mặt C hỏi người đó nhưng người đó ko trả lơi . Và người đó đã bỏ tờ báo ra và C thấy đó là khuôn mặt trắng bạch và C sợ quá chạy khẩn cấp về nhà.
Hiên giờ vân có 1 thăng bạn hoc hung với tôi cũng ở xóm đó nó cũng đã từng gặp con ma đó y nhu C và K kể lại răng mỗi khi đi chơi tối vè thương gặp con ma ngồi ở cây phượng đó nên bây giwof rất ít người đi qua đó vào ban đêm người ta thương đi vao ban ngày va lối # . Tuy K đã không đi qua con đườn đó nùa nhưng K vẫn gặp 1 con ma # K kể nhiều lần khi về đến nhà thì thường thấy có bóng 1 người đan ông cao to đứng ở ngoài cửa sổ nhìn vào , Kh nói răng nó chưa kể chuyện này cho ai biết kể ca người nhà vì sợ ko co ai tin và tôi là người đàu tiên.
Còn chuyện về 1 thằng bạn # nó tuy băng tuổi tôi nhưng thấp bé và cũng sợ ma vi nhà nó o gần cái cây me mà bố tôi đã gặp ma đấy. Nên mỗi khi chi chơi tối về nó phải chờ có nhiều người thì nó mới dám về vì 1 minh rất có thẻ bị ma dọa. Đã có nhiều người bị ma dủi khi treo lên cây me đó vặt me , và ngay cây me đó có cái mả nũa ( chỗ mà chúng tôi thừong ở đó chơi và ụi nó thường tụm tập ở đó đẻ chơi cờ bạc như chẵn lẻ, chắn, phỏm, bài tỷ. tiến lên ( kieu miền bắc vì la người miền bắc mà ) tôi chỉ xem 1 tý thôi thỉnh thoang vô đó chơi ko thich vè nhà bật tivi máytinh lên chơi .Nói đến thằng bạn đó nó tên là Sáng mỗi khi d\maf không có đông người đi thì nó thương chờ 1 cái xe máy đẻ chạy sau mới dám về . Tôi thì chỉ nhin thấy cái giống ma quái đó 1 lần là hồi tôi còn nhỏ khi tôi đi ra phía vươn thấy 1 cai bóng mắt xanh lè màu trắng trăng sọ quá tôi chạy vô nhà. Và cái nơi mà bà tôi ngồi cạnh con ma đó giờ đã trở thanh trường tiểu học cơ sở( bí mật) nếu nói ra thi lên đăng lên trường này xây trên 1 nơi có cả xương người và binh tiểu thì thôi., nên không nói ra tên trương được . Và tới tận đây hình nhu 2007 khi mỏ rộng trường các bạn có biết người ta đã thấy gì ko đó là 2 cái bình tiểu .
Và tôi có 1 người bạn thây chúng tôi quen nhau từ năm học lớp 6 đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn thân dũ rang mõi thằng một trường trong khi thi lên lớp 10 bạn ấy đã thiếu 2 điểm trong khi đó mà tôi thi dư nhưng 8 điêm 46 điểm tức nỗi là không cho nhau dược thì giờ này hai thăng đã học chung 1 trường. Nhưng không sao tuy thế nhueng chúng tôi vẫn là bạn thân . Bạn ấy đã kể vơis tôi là trên khu nhà bạn ấy cũng có 1 cái nghĩa địa và bạn ấy đã thấy 1 cái bình tiểu bị vỡ xương tay sọ nhin thấy hết ( mắc ói) chắc trông cảnh đó các bạn gái vui lắm hiếm khi mới thấy đến nối thét lên ấy chứ . Các bạn trai thì chăng có gì phai sợ ba cái đáu lâu này đâu . Trong 1 lần đi với mẹ mình Tiệp ( tức là người mà tôi đang kể ) và mẹ đã nhìn thấy 1 người mặc quàn áo trắng đứng ở trên mặt nước và vẫy tay với Tiệp.
Và ngôi trường mà tôi nhắc đến hiện giờ mỗi năm ngừoi ta vẫn tổ chức cúng 1 lần
Những gì mà tôi nói đễu là sự thất 100% nếu có lời nào nói dối thì ra đường xe húc chet . ko thì nhà chay. sét đánh,chết ko có chỗ chôn . Ai không tin thi có thể nói thoải mái bởi vì những người chua từng gặp thì coi như ko biết không có tội, thich nói sao thì nói thậm chí rủa tôi